Người đàn ông với tấm vai rộng và nét mặt đăm chiêu, đang cẩn thận ngồi lau từng cọng lá dong trong chiếc chậu nhôm cũ kĩ là ba tôi, hình ảnh tôi không thể nào quên.
Năm đó tôi chỉ là con bé 8 tuổi.
-Rồi ba có biết gói bánh chưng không vậy?
-Ba biết chứ, mọi năm ba vẫn phụ mẹ mà.
-Năm nay có mẹ đâu…
Câu nói bỏ lửng, cuộc nói chuyện của hai ba con đột nhiên trở nên đứt đoạn, ngập ngừng. Sự im lặng len lỏi theo làn khói bếp quẩn quanh chiếc sân gạch và ngôi nhà đã bong tróc lớp vôi vữa. Tôi đứng lên vờ ngồi vào bàn học, chốc chốc lại ghé mắt qua khe cửa sổ nhìn ba. Tôi sợ ba buồn, sợ ba giận, sợ chạm vào vết thương vẫn chưa khép miệng của cả hai. Cuộc đời có vẻ không công bằng khi bắt một cô nhóc 8 tuổi như tôi hồi đó hiểu chuyện như vậy.
![]() |
Cùng mẹ đi chợ sắm Tết. Ảnh: DV |
Hai mươi tám Tết, nhà vẫn chưa có gì ngoài 2 chục chiếc lá dong đã được rửa sạch và xếp ngay ngắn trên hiên. Mọi năm tầm này tôi đã theo mẹ ra chợ sắm sửa đủ thứ. Mẹ hẳn sẽ mua một cành đào nhỏ như chiếc nơm bắt cá để về cắm vào chiếc bình cao có vân hoa xanh, chiếc bình đặt trên một cái đôn bằng nửa người tôi. Tôi thích chạy xung quanh chiếc bình hoa ấy, nhìn thấy hoa đào là đã thấy Tết về ngập nhà rồi.
Mẹ sẽ cắm thêm một bình hoa thủy tinh trên bàn thờ, bình hoa thủy tinh trong suốt có đủ loại hoa: hoa dơn, hoa cúc, hoa thược dược, cả mấy cành violet màu tím rất xinh nữa.
Mẹ tôi là một người phụ nữ nhẹ nhàng và lãng mạn, còn ba thì ngược lại, ba đơn giản và có phần thô kệch. Ba chưa từng biết tặng mẹ một nhành hoa nhưng ba lại yêu mẹ bằng một cách rất riêng: để mẹ tự do làm mọi điều mẹ muốn trong khoảng trời của mẹ. Ba yêu mẹ, chỉ là không phải cách mẹ muốn.
Mẹ sẽ chuẩn bị đầy đủ nguyên liệu để gói bánh chưng. Thịt được thái to bằng cả bàn tay bé xinh của tôi ướp với thật nhiều hạt tiêu cho dậy mùi, đỗ xanh nấu chín viên thành từng nắm tròn thơm nhè nhẹ, gạo nếp trắng tinh ngâm từ đêm hôm trước và những chiếc lá dong sạch sẽ cắt khúc với cả lạt tre. Mẹ luôn gói những chiếc bánh rất vuông vức, bao giờ cũng gói riêng cho tôi một chiếc thật nhỏ hoặc cho tôi tự gói để có thể hân hoan thưởng thức thành quả của chính mình. Dù có méo mó, chiếc bánh ấy vẫn là chiếc bánh ngon nhất với tôi.
Ba và tôi sẽ xung phong trông nồi bánh chưng. Những đêm lạnh giá trong tiết trời ngày hai mươi chín Tết, ngồi bên bếp củi cháy thơm nồng mùi bánh chưng và khoai nướng, ba hay kể cho tôi nghe chuyện về những người xa xứ luôn muốn trở về nhà ngày Tết. Ba cũng dạy cho tôi vì sao ngày Tết lại có ý nghĩa nhiều như thế. Tôi nghe ba cười giòn: Con cũng thích Tết vì được lì xì, được mua quần áo mới và được ăn thật nhiều món ngon. Ba ôm tôi thật chặt trong lúc mẹ mải mê ngồi thêu thêm một vài bông hoa trên chiếc váy mới để tôi kịp mặc ngày đầu năm.
Ký ức như một dòng sông êm đềm trôi chảy cho đến những ngày tháng ấy, lúc mẹ tôi rời đi…
Đêm, tôi thấy ba trở mình rất nhiều, có lúc ba còn dậy mở cửa ra hiên nhà hút thuốc. Ba đi nhè nhẹ để tôi không thức giấc. Ba không biết tôi vẫn nghe thấy tiếng thở dài của ba trong lúc vờ nhắm mắt ngủ.
Sáng hôm sau tôi bị đánh thức bởi mùi hương trầm dịu ngọt thoang thoảng. Mùi của mẹ, tôi bật dật chạy ra cửa hét lên: "Mẹ về!". Không có tiếng trả lời ngoài làn khói phả ra từ ô cửa gạch nung dưới chái bếp.
Tôi chạy xuống bếp. Chỉ có ba đang ngồi cho thêm củi để nấu nồi cơm sáng. Tôi vùng vằng:
-Ba đốt trầm làm chi?
-Ba đốt cho ấm nhà, không có mẹ, ba con mình cũng phải chuẩn bị Tết chứ. Lên rửa mặt rồi ăn cơm, xong ba con mình đi chợ sắm tết nghe.
![]() |
Giáp Tết, phụ nữ lại bận rộn mua sắm, vát vả lo toan. Ảnh: TL |
Năm ấy, ba lần đầu làm những việc trước giờ chưa từng làm. Ba gói những chiếc bánh chưng không vuông vắn nhưng buộc lạt rất chặt. Ba mua một cành đào cũng bằng cái nơm mà không thèm trả giá, mặc cho tôi kéo kéo áo nhắc ông. Ba cho tôi chọn những loại bánh mứt mình thích rồi bày đầy chiếc khay tròn. Ba nấu một nồi xôi gấc, cố gắng đóng vào khuôn hoa theo yêu cầu của tôi. Một người đàn ông quanh năm chỉ biết có sắt thép như ba đã thay mẹ để chuẩn bị cho cô con gái nhỏ một cái Tết ấm áp dù không thực sự hoàn hảo.
Ba nói: "Tết là thời khắc đoàn viên, ba con mình đợi mẹ về nhé!". Tôi: "Dạ!". Tôi và ba đều tin mẹ nhất định sẽ về.
ĐÀO THỊ CÚC
(Ngô Quyền, Hải Phòng)
Ban tổ chức cuộc thi Nhớ thương mùi Tết tiếp tục nhận bài đến ngày 15/2/2021.
Bài dự thi gửi về email: nhotet@thegioitiepthi.vn hoặc địa chỉ: số 57 đường 10, phường An Lợi Đông, quận 2, TP.HCM. Tiêu đề bài viết gửi qua email hoặc bì thư ghi: Dự thi “Nhớ thương mùi Tết”. Vui lòng ghi rõ thông tin tác giả: địa chỉ, số điện thoại, tài khoản.
Lễ trao thưởng tổ chức ngày 26/2/2021 (Rằm tháng Giêng).
![]() |
Gửi bình luận