Con quyết định đi du học Nga vì con thích tuyết, mong một lần được tận mắt thấy, được tận tay vốc từng vốc tuyết trắng mà tung lên. Khi trời nắng, các bông hoa tuyết trở nên đẹp kỳ lạ, nó lấp lánh như muôn ngàn hạt pha lê đậu trên những ngọn cây. Và con người như bước lạc vào thế giới thần tiên vậy.
Ấy là con nói thế cho vui chứ mẹ biết để có được một suất học bổng toàn phần như vậy, bản thân con đã phải cố gắng rất nhiều. Với điều kiện kinh tế nhà mình, chuyện đi du học không hề là điều dễ dàng.
![]() |
Sinh viên Việt Nam ở nước ngoài gói bánh chưng đón Tết cổ truyền. Ảnh: TL |
Năm đầu tiên ở Học viện ngôn ngữ Puskin, con nói ở đó rất đông sinh viên Việt Nam nên con không thấy buồn. Con vui vì bận rộn làm “thầy” dạy tiếng Nga cho các bạn. Mẹ cũng thấy vui khi con biết góp một chút công sức nhỏ cho cộng đồng mình.
Tết âm lịch mấy đứa ở cùng ký túc xá rủ nhau nấu nướng và ăn chung, bẻ mấy cành cây trụi lá về kết hoa đào giấy. Nhìn qua webcam, mẹ thấy một lũ sinh viên nghịch như quỷ sứ. Bọn con không cần bát đĩa mà bày nguyên cả xoong chảo lên mâm. Tiếng con trả lời mẹ lẫn trong tiếng cười: “Mẹ đừng lo lắng nhiều, con ở đây vui lắm không nhớ nhà đâu!”. Mẹ biết con nói vậy cho mẹ yên tâm, nhưng lòng cũng hơi chạnh buồn.
Năm sau, con chuyển đến ngôi trường mới để học đúng chuyên ngành con mơ ước và lựa chọn. Ở đây có rất nhiều sinh viên đến từ nhiều nước, rất ít người Việt Nam nên con phải học cách sống hoà nhập với một cộng đồng đa sắc tộc. Mùa đông nước Nga năm ấy là một mùa đông rất lạnh, theo như lời con nói là “lạnh chết khiếp”. Qua những bức ảnh con gửi về, mẹ thấy chàng trai của mẹ nhỏ thó trong bộ quần áo to đùng và đôi giày khủng giữa mênh mông tuyết trắng mà thương.
Con nói Tết này sẽ về ăn Tết ở Việt Nam. Mẹ bảo thôi để đến nghỉ hè hãy về chơi cho được lâu đỡ phí tiền vé. Con cười nói: “Con để dành học bổng có đủ tiền rồi, nhất định là Tết con về, mẹ cứ chờ nhé...”. Và mẹ đã chờ nhưng ngàn lần không muốn con trở về theo cách ấy.
“Kính thưa quý khách! Trong chuyến bay của hãng hàng không Vietnam Airlines hôm nay có một vị khách rất đặc biệt. Em cũng về quê ăn Tết cùng với gia đình nhưng... không theo cách thông thường mà nằm ở khoang phía sau kia cùng những bông tuyết lạnh. Đề nghị một phút mặc niệm...”.
Tất cả im lặng, nghe rõ từng hơi thở nhẹ. Mọi người đều hiểu ngay vì họ đã từng nghe về một vụ sát hại sinh viên Việt Nam của tổ chức “tân phát xít” hay còn gọi là “đầu trọc” diễn ra ở gần ga tàu điện ngầm thành phố Moscow cách đây ít ngày.
Vừa mấy hôm trước con khoe làm bài thi rất tốt nên sang ký túc xá của bạn để ăn mừng, trên đường về thì...
Mùa đông nước Nga trời tối rất nhanh, mới bốn giờ chiều đã không nhìn rõ mặt người. Bến tàu điện ngầm vắng tanh, con lết về đến cổng ký túc xá của bạn thì ngất lịm. Đa chấn thương cùng chứng máu loãng đã giết chết con, ca cấp cứu không thành công.
Giấc mơ tuổi hai mươi vĩnh viễn không thể hoàn thành. Mẹ đâu muốn con thực hiện lời hứa sẽ về ăn Tết cùng mẹ theo cách như thế này. Thà rằng con cứ nói con không nhớ nhà đâu, rằng ở đây vui lắm.
![]() |
Hạnh phúc của mẹ đôi khi đơn giản chỉ là nấu những món con thích, chờ con về cùng ăn. Ảnh minh họa: TL |
Đã hơn mười năm trôi qua, cứ mỗi dịp Tết sắp về là lòng mẹ lại trĩu nặng. Tưởng chừng như cả bầu trời tuyết trắng nước Nga đang đổ xuống xứ này. Tết còn gì vui khi đứa con yêu thương duy nhất của mẹ không còn nữa. Tết như là một nỗi đau.
Vẫn chưa xác định được danh tính những kẻ đã sát hại con, vẫn tồn tại ở nước Nga một chủ nghĩa phát xít cực đoan mang tư tưởng kỳ thị dân tộc. Vẫn còn đó giấc mơ thanh xuân dang dở giữa mênh mông tuyết trắng xứ người.
Châm một nén nhang thơm cắm trước di ảnh, mẹ lại khóc. Khuôn mặt trong sáng, nụ cười thiên thần của con nhoà đi, lấp loáng sau làn nước mắt. Có phải con vừa hoá thân thành những bông hoa tuyết bay về đậu lên mắt mẹ. Hình như có tiếng thì thầm bên tai: “Mẹ ơi! Đừng buồn nữa, con vẫn ở đây và con yêu mẹ vô cùng”.
CAO THỊ NGA
(từ câu chuyện thật của người thân, phường Láng Hạ, Đống Đa, Hà Nội)
Ban tổ chức cuộc thi Nhớ thương mùi Tết tiếp tục nhận bài đến ngày 15/2/2021.
Bài dự thi gửi về email: nhotet@thegioitiepthi.vn hoặc địa chỉ: số 57 đường 10, phường An Lợi Đông, quận 2, TP.HCM. Tiêu đề bài viết gửi qua email hoặc bì thư ghi: Dự thi “Nhớ thương mùi Tết”. Vui lòng ghi rõ thông tin tác giả: địa chỉ, số điện thoại, tài khoản.
Lễ trao thưởng tổ chức ngày 26/2/2021 (Rằm tháng Giêng).
![]() |
Gửi bình luận