Trong nhiều năm làm tư vấn hôn nhân gia đình tôi đã gặp rất nhiều hoàn cảnh thật xúc động, gây cho tôi nhiều trăn trở. Tôi kể ra đây mấy trường hợp để mọi người và nhất là các bạn trẻ có bố mẹ già cùng suy ngẫm.
Trong một chương trình tư vấn trực tiếp trên sóng FM của Đài Hà Nội, tôi nghe giọng một ông già hơn 70 tuổi gọi đến. Câu chuyện của ông khá dài mà thời lượng chương trình có hạn. Có thể tóm lại là ông góa vợ đã 4 năm, hiện sống chung với người con trai duy nhất đã xây dựng gia đình. Gần đây ông có tình cảm với một bà hàng xóm kém ông vài tuổi cũng góa chồng.
![]() |
Con đường đi tìm hạnh phúc của người già đôi lắm gian nan. Ảnh minh họa VNE |
Vì hai nhà cách nhau chỉ vài trăm mét nên những lúc con đi làm, cháu đi học ông lại sang chơi bên nhà bà, mặc dầu ông toàn phải hoạt động theo kiểu “du kích” vì con trai ông luôn bóng gió là không muốn ông tục huyền. Nhưng không may, chuyện đến tai, anh con trai phản đối quyết liệt, lấy lý lẽ ông đã gần đất xa trời. Rồi mấy năm nữa ông qua đời, tài sản lại rơi vào tay bà ấy.
Biết có tranh luận cũng vô ích, ông làm thinh nhưng trong bụng nghĩ mình chẳng làm gì sai cả. Cho nên nhân một hôm con trai đi công việc, ông thuyết phục con dâu cho sang thăm bà. Không ngờ, đúng lúc hai ông bà đang nói chuyện vui vẻ thì anh con trai của ông từ đâu sồng sộc đi vào. Ông tái mặt nhìn con. Người con chẳng nói chẳng rằng đến cầm tay bố lôi về. Ông hỏi chuyên gia tâm lý rằng tình hình thế này ông phải làm sao.
Một trường hợp khác mà tôi biết là hoàn cảnh ông Đĩnh. Ông nguyên là hiệu trưởng một trường phổ thông trung học về hưu. Nghỉ hưu, ông tham gia sinh hoạt hội cựu giáo chức. Qua đó ông quen bà Lan cũng là một nhà giáo nghỉ hưu đã góa chồng.
Khi các con ông phát hiện hai ông bà có tình ý với nhau, câu chuyện bắt đầu rắc rối. Số là ngôi nhà khá rộng ông chia đều cho hai con, chỉ dành lại một căn phòng hơn 20 mét vuông làm nơi tĩnh dưỡng tuổi già và giao tiếp bạn bè. Các con ông sợ ông bà kết hôn đưa nhau về ở đó thì khi ông qua đời căn phòng sẽ về tay bà.
Phải khó khăn lắm ông Đĩnh mới nói cho con hiểu được người già cũng cần có bạn già, cần có tình yêu. Cả hai đều góa chồng góa vợ lâu rồi, kết hôn cũng chẳng ảnh hưởng gì đến ai cả. Các con ông chịu lùi một bước, với điều kiện đồng ý cho hai ông bà sống chung nhưng không đăng ký kết hôn.
Nhưng hai cô con gái của bà Lan lại không chấp nhận phương án đó. Họ bảo, bà về đó chăm sóc ông chẳng có danh phận gì, đến khi ông chết, con cái ông đuổi bà ra đường, thế là tự nhiên thành ô sin không công.
Không thuyết phục được con cái, ông đưa bà về căn nhà ba gian cũ kỹ ở ngoại do các cụ thân sinh ra ông để lại, sửa sang rồi cùng nhau về đó ở.
Một hôm, đang lúc hai ông bà đang vui vẻ ngồi nói chuyện thì bất ngờ người con trai cả của ông xuất hiện. Anh ta không hề chào hỏi bà Lan một câu nào, lại nói những lời khó nghe, cảm thấy mình không được tôn trọng, bà Lan xin phép ông rồi gọi taxi về luôn.
Bà vừa đi khỏi thì hai cha con lời qua tiếng lại, nổ ra cãi vã, ông ức quá lên cơn đau tim và đột quỵ. Đến được bệnh viện thì ông đã trút hơi thở cuối cùng.
Ông chú ruột tôi ở quê, góa vợ từ năm 60 tuổi, vợ ông ung thư gan mất đi, để lại cho ông 4 người con, 3 trai, 1 gái đều đã trưởng thành có gia đình riêng. Mấy năm sau, gặp tôi, ông cứ úp mở mãi mới kể câu chuyện.
Chuyện là thời gian gần đây ông có tình cảm với cô y tá xã, góa chồng. Cô này kém ông đến hơn 20 tuổi. Biết chuyện, cả 4 người con ông đều nhao nhao phản đối. Lý do họ đưa ra là, tuy sống một mình nhưng ông được các con chăm sóc rất chu đáo. Nay cưới một người kém ông nhiều tuổi, nhỡ mà nó tòi ra đứa con đỏ thì có khốn nạn cái thân ông.
![]() |
Chồng già vợ trẻ cũng là lý do khiến con cái phản đối người già tục huyền. Ảnh minh họa |
Biết là không thể sống chung với đám con của ông được, cô y tá có một mảnh đất ngay gần trạm xá, họ cùng nhau dựng lên một căn nhà xinh xắn để hai người sống riêng. Chú hỏi tôi làm vậy có sai không. Tôi hoàn toàn ủng hộ chú.
Năm nay, chú tôi đã gần 90 tuổi. Cụ sinh thêm được cậu con trai hiện thời cũng đã 20. Tháng trước cụ đưa vợ con đi viếng lăng Bác có ghé qua nhà tôi. Có lẽ ở Hà Nội này hiếm có cụ nào 90 tuổi mà da dẻ hồng hào, vóc dáng như thanh niên, nói cười sang sảng như cụ.
Gửi bình luận